Những ngày vui giờ ở đâu
sao tôi cứ cúi mặt sầu
đêm dài thao thức canh thâu
nhớ thương đến bạc mái đầu
Cứ ngỡ người về không lâu
bến xưa chưa lỗi nhịp cầu
đâu ngờ ngăn cách sông sâu
để cho năm tháng phai màu
Từ trong tim vết thương đau
nghe nhớ nhung vẫn ngọt ngào
dặn lòng rằng sẽ quên nhau
sao vấn vương cứ dạt dào
Thời gian rồi cũng qua mau
hôm nay lại nhớ hôm nào
nước mắt buồn mãi rơi mau
vẫn chưa xóa hết tình sầu!
Thủy Trang