Trăng ở nơi xa
tận phía quê nhà
còn nhớ tình ta
hay đã phai nhòa
Từ độ chia xa
mình như cũng già
mòn mõi ngày qua
theo bóng chiều tà
Trái tim hiền hòa
bên đời phôi pha
nhớ lời thật thà
trăng còn xót xa
Bao vì sao lạ,
mây trời bay xa,
trăng nay đã già…
quên mất tình ta!
Khi xưa còn đi học
ấp ủ mộng mai sau
tôi mơ làm cô giáo
trên bục giảng cao cao
Ngày đầu làm cô giáo
vào lớp thấy xôn xao
học trò tôi nhốn nháo
tiếng cười nói đua nhau
Trên bục giảng cao cao
chưa nói hết câu chào
không biết tại vì sao
tôi trở nên khờ khạo
Trong khoảnh khắc khác nhau
tôi ao ước làm sao
trở lại thuở hôm nào…
học trò vui biết bao!
Ảnh nguồn trên Internet
Mùa Xuân ơi, rất nhẹ
em đã đến hay chưa
như giọt nắng mới vừa
len khẻ vào song thưa
Qua những ngày gió mưa
em về mang hơi ấm
trời đẹp và nên thơ
hỡi nàng Xuân thương nhớ!
Em biết không, tôi chờ
sắc màu hoa đua nở
tô thắm đời ước mơ
năm cũ đã xa mờ
Khi em về, tôi nhớ
hạnh phúc sáng tinh mơ
niềm vui mới đang chờ
đời đẹp tựa áng thơ!