Bài hát cũ chưa bao giờ quên lãng
trong tim em năm tháng chẳng phai mờ
trời đầy mây và nắng vẫn là mơ
khi em hát lời tình thơ ngày ấy
Tình vẫn đẹp đong đầy bao trang giấy
thuở học trò trên ấy một tên anh
rồi ngây ngô đem cất giữ để dành
ru giấc ngủ an lành ngày ấm lạnh
Êm êm lắm vang lên lời ca Thánh
giáo đường xưa, em chợt nhớ đến anh
dâng lên Cha lời khấn nguyện chân thành
em lại nghĩ về anh nhiều vô tận
Bao năm qua với muôn vàn lận đận
em còn đây và tình vẫn chưa phai
bài tình ca hát mãi tháng năm dài
như rất mới dù ngày mai không biết!
Thủy Trang
Bạn ơi, Sài Gòn ơi!
bao nhiêu năm qua rồi
nỗi nhớ còn trong tôi
chưa nhạt nhòa phai phôi
Ngày xưa bạn cùng tôi
tan trường về chung lối
chuyện ngắn, dài không thôi
con đường sao hết vội
Từ khi tôi đi rồi
Sài Gòn cũng xa xôi
có còn chăng ký ức
tháng ngày lặng lẽ trôi
Ôi, một thuở xa vời
nghe sầu lên chơi vơi
thì thầm tôi khẻ gọi
bạn ơi, Sài Gòn ơi!
Thủy Trang
Nếu,
giọt nước mắt
không chỉ là niềm đau
mà đôi khi
còn có những ngọt ngào
thì mai sau
đâu phải muôn thuở nào
là vĩnh viễn xa nhau
Khi gởi một lời chào
nghe rừng lá xôn xao
nghe suối hát rì rào
nghe tiếng lòng nôn nao…
mình còn gặp lại nhau!
Thủy Trang
Ngày xưa miền quê ngoại
tôi chờ trăng về hoài
trăng sáng soi đêm dài
thương sao thời thơ dại
Rồi tôi đi đi mãi
phố thị rộn đèn hoa
trăng buồn thiu nhạt nhòa
mà tôi vẫn nơi xa
Hỡi ơi! ánh trăng ngà
lại một lần chia xa
Khi thuyền tôi rời bến
cách biệt mãi quê nhà
Bây giờ xa rất xa
trăng và tôi đã già
tháng ngày cũng phôi pha
sao nỗi sầu chưa qua!
Trăng ở nơi xa
tận phía quê nhà
còn nhớ tình ta
hay đã phai nhòa
Từ độ chia xa
mình như cũng già
mòn mõi ngày qua
theo bóng chiều tà
Trái tim hiền hòa
bên đời phôi pha
nhớ lời thật thà
trăng còn xót xa
Bao vì sao lạ,
mây trời bay xa,
trăng nay đã già…
quên mất tình ta!